Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chồng Tôi Là Quỷ
Tôi cũng hừ lạnh, rời đi. Nếu ông ta không phải kẻ muốn chúng tôi chết, như vậy nên suy xét từ hướng khác. Hơn nữa hiện tại chúng tôi cũng biết ông ta ở đây, có cảm giác miếu đứng yên đợi hòa thượng chạy tới.Nơi này cách bệnh viện cũng không phải xa, vừa rồi đi bằng xe ba bánh tôi còn nhớ được đường. Cho nên tôi đi bộ quay về, về sớm quá cũng vô ích. Hiện tại tôi quay lại thành phố cũng không hợp lý, Khúc Thiên ở đây không chừng còn cần tôi phối hợp giấu giếm gì đó.Tôi quay lại bệnh viện cũng không ổn, bệnh viện có ba mẹ Khúc Thiên, bọn họ cũng không chào đón tôi.Sau khi tự hỏi một chút, tôi lựa chọn đi mua một bộ quần áo để thay, sau đó quay lại khách sạn tối hôm qua ở.Tôi từ từ đi, lòng nghĩ tới lời ông già kia vừa nói. Minh hôn? Tất cả mọi người đều nói tôi và Sầm Tổ Hàng là quan hệ Minh hôn. Nhưng ông già này lại nhất quyết nói một sống một chết không có khả năng là Minh hôn, mà là mạng bị quỷ quấn lấy.Anh ấy liều mạng cứu tôi như vậy cũng chỉ là bởi vì tôi chết thì anh ấy cũng phải chết. Tôi tồn tại thì anh ấy có thể ở bên cạnh sống như một người bình thường.Ngày hôm qua Tổ Hàng nói thích tôi sống. Về Minh hôn tôi đã tìm qua một ít tư liệu. Minh hôn cuối cùng đều là một con đường, đó chính là chết sớm. Có người là chịu không nổi quỷ quấy rầy mà tự sát, có rất nhiều người bị người nhà buộc tự sát. Dù sao cuối cùng vẫn là không ai có thể sống sót.Chờ đến khi tôi già, năm mươi tuổi, tóc đều đã bạc hết thì Sầm Tổ Hàng vẫn có bộ dáng hiện tại. Đến lúc đó anh ấy sao còn có thể đối xử tốt với tôi như bây giờ?Mua quần áo, là áo thun cùng quần thể thao. Ra khỏi cửa hàng, tôi cũng không còn nghĩ nhiều. Quay trở lại khách sạn tắm rửa xong, toàn thân mệt mỏi chịu không được. Rốt cuộc đêm hôm trước đã không ngủ, hiện tại lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, tôi nằm vật ra giường như bị ngất xỉu.Tôi cũng không biết tôi đã ngủ được bao lâu, tiếng chuông điện thoại đánh thức tôi dậy. Nhìn tên hiển thị người gọi, là Linh Tử. Xem thời gian, đã là hơn 10 giờ tối.Tôi nghe điện thoại, nói: “A lô!”“Đang ở đâu thế? Chồng cô bảo tôi tới trông chừng cô, sợ cô không ăn không ngủ được.”“Ở khách sạn đối diện bệnh viện. Tôi… thật sự chưa ăn cơm.” Hiện tại tôi mới nhớ tới hôm nay tôi chỉ ăn sáng.Linh Tử nói: “Mười phút nữa xuống dưới đi, tôi ở dưới lầu chờ cô, đưa cô đi ăn một chút. Chồng cô đau lòng, anh ta không thể tới đây được.”Tôi đồng ý, rời khỏi giường đi rửa mặt chảy đầu rồi xuống lầu.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyen.info , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.