Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1980: 1994


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1994:

Cô ấy còn đeo một sợi dây chuyền kim cương vô cùng óng ánh, kích thích ánh mắt của người khác.

Một đôi giày cao gót càng phụ trợ cô ấy giống như là một con thiên nga đen.

Mà Phác Anh Long cũng đối thành áo đuôi tôm màu đen, anh ta ngẩng đầu ưỡn ngực giống như trên đời này không có thứ gì có thể lọt vào mắt anh ta.

Hiển nhiên là ở trong lòng Phác Anh Long cho dù tiệc mừng thọ tám mươi tuổi này không có mời anh ta nhưng chỉ cần anh xuất hiện với tư cách là con rồng số một của nước Nam thì có thể làm cho đám người Kim Trí Viên được sủng ái mà lo sợ.

Phi lắc đầu đang muốn né tránh họ kết quả lại bị đôi mắt sắc của Tiên Gia Hân bắt được.

“Diệp Phï?”

Khuôn mặt xinh đẹp của Tiền Gia Hân ngạc nhiên kêu lên: “Tại sao anh cũng tới đây?”

“Có phải anh đứng đây đợi chúng tôi rất lâu rồi phải không?”

Tiếp theo đó sắc mặt của cô ấy thay đối: “Có phải anh muốn đi theo chúng tôi trà trộn vào đó không?”

Nghe vậy đám người Phác Anh Long nhíu mày, vẻ mặt không thân thiện nhìn chảm chãm Diệp Phi, dường như Diệp Phi sẽ làm họ mất hết thể diện Diệp Phi đậu xe đạp công cộng: “Cô suy nghĩ nhiều rồi, tôi tới đây không có chút quan hệ nào với các người”

“Cái gì gọi là chúng tôi suy nghĩ nhiều rồi, khẳng định là anh muốn đi theo anh Phác tới tham gia tiệc mừng thọ”

Tiền Gia Hân nghe vậy thì cười giễ gì”

“Nhược Tuyết đã trở về Long Đô nên anh sẽ không có cơ hội đến tham gia tiệc mừng thọ với cô ấy”

“Chẳng lẽ anh muốn nói với tôi rắng thương hội Nước Nam mời anh sao?”

Nếu không phải vậy anh tới đây làm Mấy cô gái cười ha ha ha, trong mắt họ có vẻ khinh thường, ngay cả họ và Tiền Gia Hân còn không nhận được thiếp mời, Diệp Phi làm sao sẽ có cơ hội được mời chứ?

Diệp Phi nhìn đám người đang ngăn cản đường đi của mình nói: “Cô nói đúng, họ mời tôi”

Tiền Gia Hân phình bụng cười to: “Ha ha ha, họ mời anh?”

“Bưồn cười quá, thương hội Nước Nam mơi một vệ sĩ bé nhỏ như anh á, anh cảm thấy sẽ có người tin tưởng sao?”

“Đúng vậy, chúng tôi cũng không có tư cách thì anh tính là cái thá gì chứ?

“Được rồi, đừng khoe khoang cũng đừng làm ra vẻ nữa, anh cứ thừa nhận là muốn quấn lấy chúng tôi không được sao?”

Anh cũng được xem là xuất chúng muốn trà trộn vào để mở mang kiến thức thì cứ việc nói thẳng, anh đứng ở đây chờ chúng tôi lâu như vậy bị vạch trần còn không chịu thừa nhận..” “Đúng vậy, thành thật một chút thì anh Phác còn có thể mềm lòng cho anh cơ hội, nếu anh có dáng vẻ như vậy thì đừng hòng được đi vào”

“Thế nào, anh có ý kiến gì sao?

Dựa vào thân phận và năng lực của anh thì không đủ tư cách để đi vào”

Tiền Gia Hân cùng một đám bạn giêu cợt Diệp Phi, Đường Nhược Tuyết không ở đây nên họ càng không kiêng nể gì cả.

Không đợi Diệp Phi nói chuyện, Phác Anh Long khua tay nói: “Được rồi, không cần thiết phải tranh chấp với người không vào được, chúng ta đi thôi”

“Anh Phác nói đúng”

Đám người Tiền Gia Hân nhao nhao gật đầu sau đó lại nói với Diệp Phi: “Anh đừng có đi theo, nếu không đến lúc đó người mất mặt lại là anh”

Sau khi nói xong đám người ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào lại còn thỉnh thoảng liếc nhìn xe ở hai bên.

“Cũng không biết rốt cuộc đêm nay thương hội Nước Nam mời bao nhiêu người, tất cả bãi đỗ xe ở gần đó đều đã đậu đây”

“Nghe nói tám trăm khách không phú thì quý, ngoại trừ ngươi của Cảng Thành và nước Nam còn có các quốc gia quyền quý của Đông Nam Á”

“Đám người sư thái Tịch Diệt và Alyssa, Tư Đồ cũng sẽ xuất hiện”

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top