Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi
Nói bậy gì đó a!” Tôi cười rộ, nhưng mà cô ta nói đúng, chỉ là thời gian chưa đúng thôi. Dấu hôn vốn có từ hôm qua, nhưng mà hôm qua tôi nhớ trang điểm, còn dùng khăn che cổ. Hôm nay dậy trễ cuống cuồng đi nên tôi còn chưa trang điểm. Nhưng bất quá, không phải là nhân viên lễ tân, cũng không đi khỏi công ty nên không để ý, trùng hợp sao để cho Tiểu Mễ thấy chứ.“Chứ sao. Nhìn tiểu lão bản là thấy. Chẳng phải giám đốc Tông ban nãy nói sao? Trước giờ chưa thấy anh ta nói nhiều như vậy. Hôm nay chẳng biết gió thổi từ đâu, tiểu lão bản thì dáng vẻ đắc ý gió xuân phơi phới, chị đây nhìn ra hết! Không phải ở trên giường, không, là ở trong phòng tắm thỏa mãn, anh ta sao có thể là cái dạng này.”“Đừng hồ nháo! Hôm nay, chúng ta làm gì đây?”“Mặt đỏ như đít khỉ rồi kìa Ưu Tuyền!” Tiểu Mễ cười. Dù không soi gương, tôi cũng biết mặt mình đang đỏ rực lên không thể kiểm soát. Lời của Tiểu Mễ khiến tôi nghĩ tới những cảnh hạn chế trẻ em trong phòng tắm hôm trước. Nghĩ tiếp tới hơn một ngày một đêm qua căng thẳng, tôi nghĩ nên thả lỏng một chút. Nghĩ là làm, tôi nhắn tin: “Tông Thịnh, tối hôm đó thật tuyệt!”Trước giờ chúng tôi đều dùng tin nhắn trao đổi, nhưng anh chưa từng hồi âm tin nhắn, nên tôi cất điện thoại vào túi rồi hỏi:“Hôm nay chúng ta làm gì, Tiểu Trần đâu?”“Tiểu Trần ở bên văn phòng phỏng vấn đó. Vì chị có kinh nghiệm 5 năm bán căn hộ nên phải chuẩn bị tài liệu để huấn luyện nghiệp vụ. Bất động sản mà, nhiều thông tin phải nhớ lắm. Thật sự, làm chị nhớ lại hồi luyện thi đại học đó. Vốn nghĩ về lại trụ sở có thể gặp tiểu lão bản mỗi ngày, dù cho anh ấy không phải là của chị, nhưng ngắm cũng vui mắt. Giờ mới hiểu rõ, đúng là chẳng phải ngày nào anh ấy cũng đi làm.”Điện thoại báo có tin nhắn, tôi lấy ra, thấy Tông Thịnh trả lời tin nhắn: “Anh đang ở Huyền Văn Các, đêm nay tiếp tục.”Tôi kinh ngạc, nãy mới nhắc Huyền Văn Các, giờ đã tới nơi rồi! Còn nói đêm nay tiếp tục, là sao? Chuyện này… tôi hồi hộp. Không phải anh đang nghĩ là tôi gợi ý đó chứ?! Ngẫm lại, câu nói ban nãy hình như có ý vậy thật.Tôi rên lên một tiếng, đập đầu xuống mặt bàn!Tiểu Mễ hỏi: “Làm sao vậy? Ai tin nhắn a?”“Ngân hàng thúc giục giấy tờ.”Cả buổi chiều tôi giúp đỡ Tiểu Mễ phần tài liệu, vừa giúp soạn vừa học luôn. Tông Đại Hoành nói, cho dù tòa nhà Linh Linh chưa chính thức bán thì chúngt ôi cũng phải bắt đầu việc chào bán ra thị trường.Đến giờ tan tầm vân không thấy bóng dáng Tông Thịnh đâu. Tôi đứng do dự ở cửa công ty, suy nghĩ xem ra ngoài ăn cơm rồi về hay về nhà nấu đại gì đó để ăn. Cũng không biết tối nay lúc nào Tông Thịnh mới về nữa. Tôi chẳng biết mình đã nuôi thói quen không dám gọi điện cho anh, sợ anh đang bận việc gì đó, tôi gọi tới sẽ bị ảnh hưởng. Hơn nữa, ban nãy anh đã nói là đi Huyền Văn Các.Tôi đang phân vân thì Tiểu Mễ đã từ phía sau đi tới kéo tôi: “Đi, đi ăn cơm với chị nào.”“Tiểu Mễ, em đang muốn về nhà.”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.