Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ấn Ký Quỷ Hậu
Cô vội ngồi dậy, nhìn kĩ hắn. Ngũ quan cương nghị, mái tóc đen phủ trên trán, rũ xuống gối. Hắn cũng ngồi dậy, cô đưa tay lên chạm vào mặt hắn, đây chắc chắn là hắn rồi. Nhưng tại sao cơ thể hắn lại lạnh vậy?
"Linh! Là anh đây!" Vương Hạo cất tiếng gọi tên cô. Cô ôm chầm lấy hắn, giọng run run: "Vương Hạo! Đúng là anh rồi! Nhưng... Tại sao... " "Anh mà không tỉnh dậy, ai đó sẽ theo trai mà bỏ rơi anh mất!" Hắn liếc đi chỗ khác, tỏ vẻ 'Ta dỗi rồi! Dỗ đi!' . Phiên Linh thấy vậy thì phì cười, đưa hai tay đặt lên má hắn, kéo lại gần mình, môi cô phủ lên môi hắn, nó chỉ là một nụ hôn bình thường, hắn dùng lưỡi cạy miệng cô ra, luồn vào trong khuấy đảo. Cô ôm cổ hắn, tận hưởng nụ hôn sâu. Bàn tay của hắn luồn qua áo cô, trườn lên bóp nhẹ nơi đầy đặn. Bị bất ngờ nên cô rên "Ưm!" một tiếng. "Khẽ thôi! Bên ngoài có người!" Vương Hạo cắn nhẹ vào môi cô. "Hay thôi đi! Đây là nhà người ta mà!" Cô đẩy hắn ra, đỏ mặt. "Về nhà là được chứ gì?" Hắn nhìn cô, nhếch mép. "Ơ! Thôi mà! Để mai được không?" Giọng của cô nhỏ dần. Nhưng hắn vẫn nghe được, ghé sát tai cô: "Được! Mai thì mai!" Hắn đẩy cô nằm xuống, lật người cô quay lưng về phía hắn, cánh tay ôm cô từ phía sau. Cô nhắm mắt, định ngủ thì bành tay hư hỏng của hắn luồn vào áo cô, bóp nhẹ đôi gò bồng đào. Cô bị ôm chặt đến mức cơ thể không quay lại được, đành quay đầu ra sau mà nỉ non: "Đừng mà! Để em ngủ!" "Ngủ đi! Anh có làm gì đâu!" Giọng nói khàn khàn của hắn vang lên bên tai cô. "Nhưng anh vừa... " Cô nói đến đây liền đỏ mặt, vùi mặt vào cái gối. "Ngủ đi vợ!" Hắn hôn lên vành tai cô, ôm cô chìm vào giấc ngủ. _______________Sáng hôm sau, cô lật người, tay mò sang bên cạnh nhưng lại không thấy ai. Đôi mắt ngọc hé ra nhìn hắn nhưng lại không thấy đâu. Rõ ràng là hôm qua hắn ôm cô ngủ cơ mà? "Nè cô gái! Cô dậy chưa vậy? Trời sáng rồi đó!" Giọng nói của nam nhân vang lên sau cánh cửa làm cô giật mình, cười khổ. Đúng vậy, Vương Hạo đã bị thương nặng, làm sao có thể tới đây và ôm cô chứ? Cô đáp lại người kia: "Được rồi! Tôi ra ngoài ngay đây!" Bước ra ngoài, thấy hắn đứng trước cửa và đằng sau là đồ ăn trên bàn, cô thấy vậy liền bước ra. Hắn bước ra ghế và ngồi xuống, quay mặt sang nói với cô: "Mau ăn đi! Rồi tôi đưa cô về!" "Không! Tôi phải về ngay! Tôi đã đi cả đêm nên chắc chắn mẹ rất lo. Và anh ấy... "Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.