Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Âm Hôn Lúc Nửa Đêm
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Lãnh Mặc Hàn bị đẩy ra, tôi xoay người bò dậy muốn trốn, không ngờ dưới chân trượt một cái không cẩn thận ngã xuống.Mắt thấy ngã xuống giường, cơ thể đột nhiên bị ôm lấy, tôi xoay người lại, thấy là Lãnh Mặc Hàn, càng thêm giãy giụa kịch liệt, lại bị hắn ôm chặt ở trong lòng.“Tránh ra! Tránh ra! Lãnh Mặc Hàn anh tránh ra!” Tôi không muốn chết, không muốn chết ở trên tay hắn!“Làm sao vậy?” Giọng nói của hắn truyền đến, mang theo lo lắng nhàn nhạt.Tôi vẫn giãy giụa, dưới nôn nóng, Vô Cực Ngọc Giản trên tay biến ảo thành kiếm, đâm về phía hắn.Tôi không muốn đâm hắn bị thương, chỉ là muốn hắn cách xa tôi, lại không nghĩ đến hắn không tránh, vẫn để trường kiếm đâm vào, tôi lại bỗng nhiên chấn động, điện giật thả lỏng tay ra, thấy rõ tất cả trước mắt.Nơi này không phải là đêm tân hôn tôi bị Lãnh Mặc Hàn giết chết kia, mà là ngôi nhà của tôi và hắn ở nhân gian.“Lãnh Mặc Hàn!” Nhìn miệng vết thương trước ngực hắn, tôi vội vàng đi lên kiểm tra miệng vết thương của hắn: “Thật xin lỗi! Thật xin lỗi… Tôi không phải cố ý… Tôi, tôi… Thật xin lỗi! Lãnh Mặc Hàn anh có nặng lắm không? Lãnh Mặc Hàn…”“Ta không có việc gì.” Nắm lấy tay tôi đang hoảng loạn, kéo quần áo trước ngực ra. Chỗ bị tôi đâm bị thương kia có hơi trong suốt, hắn giơ tay xoa, bên kia lại khôi phục nguyên dạng.“Một vết thương nhỏ mà thôi, đã tốt rồi.” Giọng nói của hắn ôn nhu hiếm thấy.Tôi gật đầu, ngón tay lạnh lẽo của hắn xoa hai mắt của tôi, lúc này tôi mới phát hiện đôi mắt của tôi vừa nặng vừa sưng, trên mặt còn có cảm giác đã khóc.“Sao lại khóc?” Hắn lau đi nước mắt của tôi: “Vết thương của ta không có việc gì.”Tôi gật đầu, lau nước mắt đi.Hắn lại nói: “Là ác mộng sao? Lại luôn khóc, gọi thế nào nàng cũng đều không tỉnh.”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyeniii.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.